Giữa bạt ngàn tuyết trắng, những thân cây Sequoia khổng lồ vươn cao sừng sững như những tòa tháp cổ xưa, tạo nên một khung cảnh choáng ngợp và huyền bí. Đây không chỉ là một khu rừng, mà còn là một bảo tàng thiên nhiên sống động, nơi lưu giữ hơi thở của hàng ngàn năm lịch sử. Sequoia National Park, nằm ở California, là nơi cư trú của những cây cổ thụ lớn nhất thế giới, với tuổi đời lên đến hơn 3.000 năm. Đặt chân đến đây, bạn như lạc vào một thế giới cổ tích, nơi mà thời gian dường như ngừng trôi, chỉ còn lại sự tĩnh lặng và uy nghiêm của thiên nhiên.
Mùa đông biến công viên Sequoia thành một xứ sở thần tiên, khi lớp tuyết trắng xóa phủ lên những thân cây đỏ thẫm, tạo nên một sự tương phản tuyệt đẹp. Bước đi trên con đường mòn phủ tuyết, giữa hai hàng cây khổng lồ, bạn sẽ cảm nhận được sự nhỏ bé của mình trước thiên nhiên vĩ đại. Những bông tuyết nhẹ nhàng rơi xuống, hơi thở lạnh giá hòa cùng không khí trong lành khiến tâm hồn như được thanh lọc, gột rửa mọi lo toan của cuộc sống thường nhật.
Những “người khổng lồ” của thiên nhiên: Rừng Sequoia là nơi có những cây cổ thụ cao nhất thế giới, trong đó nổi bật nhất là General Sherman Tree, cây Sequoia lớn nhất hành tinh với chiều cao hơn 83m và đường kính gốc lên tới 11m. Đứng trước thân cây vĩ đại này, bạn sẽ cảm thấy mình như một hạt cát giữa vũ trụ bao la.

Một trải nghiệm hoang dã khó quên: Dù vào mùa nào, công viên Sequoia cũng mang đến những cung đường trekking đầy thử thách nhưng cũng vô cùng xứng đáng với khung cảnh tuyệt mỹ. Nếu may mắn, bạn còn có thể bắt gặp những loài động vật hoang dã như nai sừng tấm, gấu đen hay cáo tuyết giữa rừng cây bạt ngàn.
Nếu có cơ hội đứng giữa rừng Sequoia vào một ngày đông lạnh giá, bạn sẽ làm gì đầu tiên? Đứng lặng yên chiêm ngưỡng vẻ đẹp bất tận của thiên nhiên, bước đi trên con đường phủ tuyết trắng tinh, hay chạm tay vào lớp vỏ xù xì của những thân cây hàng nghìn năm tuổi để cảm nhận nhịp đập của trái đất? Dù lựa chọn của bạn là gì, chắc chắn đây sẽ là một hành trình không thể nào quên.
TƯỞNG
NHỚ NGƯỜI KHAI SINH EMAIL@
Đã vào thập niên thứ hai của thế kỷ 21, mỗi ngày có hàng tỷ Emails được gởi đi.
Có những Emails chuyên về thương mại, công việc. Có những Emails vô thưởng vô
phạt, không ảnh hưởng đến hòa bình thế giới, hay hạnh phúc cá nhân, nhưng người
đọc mệt mỏi với loại thư điện tử này, nên thẳng tay đưa vào thùng rác (spam
mails). Có cả những bức thư tình ngắn gọn thời “dot com” của những người đang
yêu. Cả tỷ người trên thế giới thi nhau gõ keyboard, gởi, nhận thư điện tử mỗi
ngày.
Có cả phim “You got mails” với tài diễn xuất tuyệt vời của Tom Hanks, và Meg
Ryan đưa về một lợi nhuận khổng lồ cho Hollywood.
Không biết có ai trong cả tỷ người nghĩ đến người phát minh ra Emails? Chắc là
ít ai nghĩ đến “cha đẻ” của Emails. Người kỹ sư điện tài ba, người sáng tạo ra
Emails, và dấu @ đã qua đời ngày 5 tháng 3 năm 2016 vì bệnh tim.
Thật ra, trước khi ông Ray Tomlinson khai sinh dấu hiệu @ vào năm 1970, người
ta đã có thể gởi information qua lại cho nhau, nhưng chỉ gởi và nhận được nếu
cùng sử dụng một máy computer. Không thể gởi data cho một người khác ở ngay
phòng bên cạnh nếu người gởi và người nhận ở hai máy khác nhau,
Anh chàng kỹ sư trẻ, tự nhận mình là “a nerdy guy from MIT” (trường Đại học
Massachusetts Institute of Technology lẫy lừng khắp thế giới đã đào tạo cho Mỹ
nhiều nhà khoa học tài năng) cặm cụi làm việc với niềm đam mê của một người “chỉ
biết học thôi chả biết gì” (a nerd).
Ray tốt nghiệp cao học (master degree) về ngành Điện (Electrical Engineer) ở
MIT năm 24 tuổi, sau khi đã có cử nhân (bachelor degree) ở Rensselaer
Polytechnic Institute vào năm 1963. Thời sinh viên, ông đi thực tập ở IBM và đã
làm cho các kỹ sư ở đó khâm phục trí thông minh, và khả năng làm việc của một
anh chàng mới bước vào tuổi hai mươi, thiếu cả kinh nghiệm làm việc lẫn kinh
nghiệm sống.
Ra trường, ông về làm việc cho Bolt Beranek and Newman (BBN), sau này được Công
ty kỹ thuật Raytheon mua lại. Tomlinson làm ở đó như là một programmer giỏi, một
nhà khoa học được tất cả mọi người kính trọng. Hơn nửa thế kỷ qua, vẫn ở cùng một
công ty, với nhiều thay đổi, các nhà lãnh đạo, đến rồi đi, anh kỹ sư trẻ Ray
Tonlinson, bước vào tuổi trung niên, rồi bạc tóc, vẫn làm việc ở văn phòng
quen thuộc của mình, vẫn yêu những con số, những project khoa học cho đến lúc
ông qua đời vì bệnh tim vào ngày thứ bảy 5 tháng 3 năm 2016.
Vào năm 1970, ở tuổi 29, anh kỹ sư trẻ Ray Tomlinson phải làm việc cùng lúc ở
hai computer khác nhau, data không thể gởi từ máy này qua máy kia. Ngoài phận sự
của mình, Ray dành thì giờ nghiên cứu cách gởi data từ các máy khác nhau. Anh
dùng tên mình Ray ở máy 1 gởi cho Ray ở máy 2. Để đơn giản hóa, thay vì dùng chữ
“at”, Ray dùng ký hiệu @, có sẵn trên bàn phím. Và việc gửi email từ máy này tới
máy kia thành công. Chính từ đây, mạng lưới email giữa người này với người khác
(Person to person netward email) ra đời và ký hiệu user@host trở thành mẫu ghi
phổ thông cho cách ghi địa chỉ email toàn cầu hiện nay.
Khi tự gởi email cho mình (ở hai máy khác nhau) thành công, Tomlinson chia sẻ với
một kỹ sư đồng nghiệp khác. Người này vui mừng, định báo tin cho cấp lãnh đạo.
Vốn khiêm nhường như bao nhiêu người có tài khác, Ray ngăn lại “Đừng nói cho ai
hết, thật ra đây cũng không phải là việc mà mình phải làm”. Nhưng phát minh đó
quá tiện lợi, nên “tiếng lành đồn xa”, Ray Tomlinson được cấp bằng sáng chế, và
là một trong những người quan trọng phát minh ra Emails.
Ông cũng nhận được nhiều giải thưởng khoa học có giá trị về các nghiên cứu khoa
học từ năm 2000 đến năm 2012. Riêng trong giới programmer về Internet, ông được
coi là một trong những nhà phát minh tài năng.
Sau đó, dù luôn khiêm nhường và thầm lặng, ông nổi tiếng trong giới khoa học,
được MIT xếp thứ 4 trong danh sách 150 cựu sinh viên tốt nghiệp MIT là những
nhà phát minh có đóng góp quan trọng nhất cho khoa học.
Ông được mời đi nói chuyện ở các hội nghị khoa học, là một tên tuổi được kính
trọng trong giới high tech, được các sinh viên trẻ coi như một thần tượng.
Dù vậy, nhà khoa học vẫn sống lặng lẽ với tình yêu khoa học, và trang trại nuôi
một loại cừu nhỏ ở ngoại ô New York. Ngoài công việc, ông có niềm vui “ta dại
ta tìm nơi vắng vẻ” với thiên nhiên và bầy cừu nhỏ của mình. Cả cuộc đời ông gắn
liền với tiểu bang New York, nơi ông sinh ra, lớn lên, đi học, làm việc, và qua
đời.
Xin viết lại bài này với lòng ngưỡng mộ, và biết ơn người phát minh ra “@”,
giúp Emails phát triển hoàn thiện như hôm nay.
Và xin được nhắc nhở mọi người nhớ đến Ray Tomlison, người góp phần quan trọng
trong việc đưa Emails đến cả tỷ người ở khắp nơi trên thế giới.
•Nguyễn Trần Diệu Hương
Bao Nguyen Quang ST&T/H.
..........
Raymond Samuel Tomlinson sinh tại Amtersdam, NewYork, ngày 23 tháng Tư năm
1941. Khi đột ngột từ trần vị bị kích tim vào ngày March 5, 2016, chỉ còn đúng
4 tuần nữa là Ray sẽ mừng sinh nhật thứ 75.
Tháng Ba, tháng Tư là ngày giỗ, ngày sinh của ông. Khi mở Emails, xin hãy góp
phần cầu nguyện cho Ray Tonlinson, mong ông an vui bình yên ở một nơi không còn
cần Emails, không cần bất cứ một điều gì ngoài sự nhẹ nhàng, thanh thoát.
6 QUY TẮC “NGẦM” Ở NHẬT BẢN MÀ DU KHÁCH NÊN BIẾT
1. Im lặng trên phương tiện công cộng
Người Nhật rất tôn trọng không gian yên tĩnh. Trên tàu điện, xe buýt hay tàu cao tốc, bạn sẽ hiếm khi nghe thấy ai nói chuyện điện thoại hay cười đùa ồn ào. Nếu cần liên lạc, hãy nhắn tin hoặc chờ đến khi xuống xe.
2. Đi thang cuốn đúng bên
Ở Tokyo, người ta đứng bên trái thang cuốn để nhường bên phải cho người đi nhanh. Ngược lại, ở Osaka thì ngược lại – đứng bên phải, nhường bên trái. Đây là một nét văn hóa giao thông nhỏ nhưng cho thấy sự trật tự và tôn trọng cộng đồng.
3. Tuyệt đối không vượt đèn đỏ
Dù đường không một bóng xe, người Nhật vẫn kiên nhẫn chờ đèn xanh. Việc băng qua đường khi đèn đỏ được xem là thiếu ý thức và dễ bị người xung quanh nhìn với ánh mắt không thiện cảm.
4. Không cần tip
Trái với nhiều quốc gia, việc tip tại Nhật Bản không phổ biến. Nhân viên phục vụ ở đây luôn tự hào với công việc của mình và không trông đợi tiền tip. Một lời cảm ơn và cúi chào chân thành là đủ.
5. Không xả rác bừa bãi
Dù có ít thùng rác công cộng, Nhật Bản vẫn luôn sạch sẽ nhờ ý thức giữ gìn của người dân. Nếu không thấy chỗ vứt rác, người Nhật thường mang rác về nhà hoặc giữ lại cho đến khi tìm được nơi thích hợp.
6. Không ôm hôn khi chào hỏi
Ở Nhật, việc ôm, hôn hay thậm chí bắt tay là khá hiếm. Người Nhật thường cúi đầu chào nhau – một cử chỉ thể hiện sự tôn trọng và lịch thiệp. Với du khách, chỉ cần gật đầu nhẹ cũng đủ gây thiện cảm.
Nhật Bản là một đất nước của sự tinh tế, kỷ luật và tôn trọng lẫn nhau. Việc hiểu và tuân thủ những quy tắc nhỏ này sẽ giúp bạn không chỉ có một chuyến đi suôn sẻ mà còn được người dân bản địa đón tiếp với sự quý mến đặc biệt.
Sưu tầm
Notting Hill – nơi mọi góc phố đều là một khung hình điện ảnh.
London không chỉ có những công trình hoành tráng hay những dòng xe vội vã – đôi khi, vẻ đẹp thật sự lại nằm ở những con phố nhỏ, yên tĩnh và cổ kính như thế này.
Những ngôi nhà sơn trắng xếp đều tăm tắp, ban công sắt uốn cong với vài chậu cây xanh điểm xuyết – đó là phong cách cổ điển đặc trưng chỉ có thể tìm thấy ở Notting Hill. Dưới ánh nắng nhẹ của buổi chiều London, từng khung cửa sổ, từng mái hiên cong cong bỗng trở nên đầy chất thơ. Bất giác, người ta muốn dừng lại, ngước nhìn, và lưu giữ khung cảnh ấy vào trong tâm trí như một tấm bưu thiếp sống động.
Một chiếc xe đạp dựng nghiêng bên hiên, một bóng đèn đường đứng lặng lẽ, những hàng rào đen thanh mảnh… tất cả tạo nên một thứ nhịp điệu trầm tĩnh – vừa đủ để khiến trái tim chậm lại sau những ngày vội vã.
Notting Hill không cần quá màu mè để trở nên nổi bật. Nơi đây cuốn hút bằng sự tinh tế, nền nã và thanh lịch – như một bản nhạc cổ điển không lời, càng nghe càng thấm. Không ngạc nhiên khi nơi này từng là bối cảnh cho một trong những bộ phim tình cảm nổi tiếng nhất mọi thời đại – cũng tên là Notting Hill. Và bạn biết không? Khi đứng giữa khung cảnh này, dù là khách du lịch hay người bản xứ, ai cũng bỗng thấy mình nhẹ nhàng hơn, lãng mạn hơn, và... yêu đời hơn.
Nếu có dịp ghé thăm London, hãy dành một buổi chiều để đi bộ ở Notting Hill. Không cần điểm đến cụ thể – chỉ cần đi, và để lòng mình dẫn lối. Bởi đôi khi, điều đẹp nhất không nằm ở nơi bạn đến, mà ở cách bạn cảm nhận mọi thứ xung quanh.
Sưu tầm
Old London Bridge: Kiệt tác kiến trúc trung cổ và hơn 600 năm lịch sử
Old London Bridge, hoàn thành vào năm 1209, là một công trình kiến trúc và kỹ thuật vĩ đại của thời trung cổ. Được xây dựng theo lệnh của vua Henry II sau trận hỏa hoạn năm 1176, cây cầu do Peter of Colechurch thiết kế và giám sát thi công. Quá trình xây dựng kéo dài 33 năm, huy động hàng trăm thợ thủ công, thợ xây đá và kỹ sư. Sau khi Peter of Colechurch qua đời vào năm 1205, việc thi công tiếp tục được thực hiện bởi các kiến trúc sư hoàng gia khác.
Sử dụng đá vôi Portland và đá Kentish, Old London Bridge có kết cấu gồm 19 vòm đá lớn, mỗi vòm được chống đỡ bởi các trụ cầu cắm sâu xuống lòng sông. Tuy nhiên, việc xây dựng gặp nhiều thách thức do dòng chảy mạnh của sông Thames, buộc các thợ xây phải sử dụng hệ thống đê tạm để đặt nền móng. Khoảng cách giữa các vòm khá hẹp khiến nước chảy qua nhanh, tạo ra các xoáy nước nguy hiểm. Dù vậy, cây cầu vẫn trở thành một kiệt tác bền vững, minh chứng cho sự phát triển của kỹ thuật xây dựng thời trung cổ.
Ngay sau khi hoàn thành, cây cầu trở thành trung tâm thương mại và đời sống sầm uất với 138 cửa hàng, nhà ở, nhà thờ và cổng thành. Đây không chỉ là tuyến giao thông huyết mạch mà còn là một khu phố thu nhỏ giữa lòng London. Suốt hơn sáu thế kỷ, cây cầu là biểu tượng của thành phố, phản ánh sự sáng tạo và khả năng thích ứng qua từng thời kỳ. Tuy nhiên, qua nhiều thế kỷ, sự quá tải và xuống cấp khiến cây cầu trở nên nguy hiểm. Đến thế kỷ 18, nó không còn đáp ứng được nhu cầu giao thông, dẫn đến quyết định thay thế vào năm 1831.
Dù không còn tồn tại, Old London Bridge vẫn là một trong những biểu tượng lịch sử quan trọng nhất của London. Những câu chuyện về cây cầu này vẫn tiếp tục truyền cảm hứng, minh chứng cho sự phát triển không ngừng của một trong những thành phố vĩ đại nhất thế giới.
Pane e Vino - 3 Nguyễn Khắc Cần