.

.

a

Hoa đào nở, chim én về, mùa xuân lại đến. Chúc quý thầy cô và anh chị em đồng môn năm mới Giáp Thìn : - nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc.
THƯƠNG CHÚC THẦY CÔ, ANH CHỊ EM ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU - MỘT NĂM MỚI AN KHANG THỊNH VƯỢNG - VẠN SỰ NHƯ Ý

Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

KHE KHẼ.

  

        Khe khẽ mà nghe họ nỉ non,
        Than thầm than thở việc lớn con.
        Phen nầy quyết bán toàn khăn giấy,
        Xoa sạch dưới trên chẳng vết mòn.
        Khe khẽ nhìn xem họ khóc vang,
        Chào đời lúc chết cũng rình rang.
        Phen nầy lọ chứa châu sa hiếm,
        Cần quảng cáo chi vẫn đắt hàng.
        Khe khẽ mà xem họ choảng nhau,
        Bất chấp thấp cao cả trước sau.
        Phen nầy quyết bán riêng loại sách,
        “Việt Võ mồm khoa” chốc sụ giàu.
        Khe khẽ mà nghe họ rù rì,
        Bất cần sai đúng chẳng nề chi.
        Phen nầy buôn tráo chìa khóa mật,
        Khối kẻ mặt hoa xám xịt chì.
        Khe khẽ xem qua kẻ cười khan,
        Hì hà hỉ hả mặc ai than.
        Phen nầy độc quyền thời trang mới,
        Loại khẩu trang Hề đẹp hết can.
        Khe khẽ mà xem việc đổi dời,
        Tình người đen đỏ giống trò chơi.
        Phen nầy quyết học nghề phù thủy,
        Lắm kẻ tin theo ngỡ phép Trời.
        Khe khẽ mà nghe họ cầu xin,
        Tai qua nạn khỏi hết lòng tin.
        Bệnh tật tiêu trừ tâm quyết chí,
        Lời hứa bay đi lọ giữ gìn.
        Biết thế thôi thì chán nản chi,
        Cuộc đời là thế bởi ..tại vì.
        Bao giờ ai biết cho cùng tận,
        Chấm phá đời qua một tiếng... khì.

CÔ TRẦN THÀNH MỸ JAN 2014.




Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

THƠ VUI . CHÚC TẾT VỢ



Vợ ơi anh bảo vợ này
Xuân sang Tết đến anh say mất rồi
Say là say mắt vợ cười
Say là say cái duyên tươi mỗi lần
Trên đời bao thứ đẹp xinh
Nhưng mà anh cũng có cần chi đâu
Vì anh có vợ tình sâu
Vì anh có vợ đứng đầu đảm đang
Xuân về chúc vợ đẹp, sang
Mãi là ngọc nữ, bà hoàng nhà anh.

Mùa xuân đẹp nhất hoa đào
Trong nhà anh đẹp nhất bao đựng tiền
Chúc cho bao đẹp như tiên
Chúc cho bao lại đảm hiền như xưa
Thân anh đi nắng về mưa
Không bằng bao đứng đợi chờ thu ngân
Bao nhiêu khó nhọc, gian truân
Hôm nay Tết đến xin cứ phần cho anh
Mong bao vui vẻ, yên lành
Để anh lại kiếm tiền nhanh mang về.




Vợ anh đẹp nhất trên đời
Xuân về chúc vợ thảnh thơi, vui vầy
Khi nào anh nhậu anh say
Chúc cho vợ sẽ nương tay tức thì
Khi nào ví rổng anh đi
Chúc cho vợ bớt chi ly nguýt lườm
Khi nào rủng rỉnh tiền lương
Chúc cho vợ sẽ ngọt thơm sẻ bùi
Vợ ơi Tết đã đến rồi
Chúc em xinh đẹp em thôi quản chồng.

Ăn ngon mặc đẹp ra đường người khen
Có chồng nhưng hãy còn duyên
Em cười một cái đắm thuyền các anh
Tiền nhiều rủng rỉnh cả năm
Ước gì được nấy muôn phần sướng vui
Chồng xin làm phận tớ tôi
Suốt đời vâng dạ vợ xuôi ý vàng
Trong ngoài lo liệu đàng hoàng
Chúc vợ năm mới giàu sang, mỹ miều

Đầu năm anh chúc vợ yêu
Ngày xuân duyên dáng, mỹ miều, thướt tha
Môi cười, miệng nở như hoa
Em đừng nhăn nữa kẻo mà… khó coi.
Ngày xưa em đẹp tuyệt vời
Giờ em khó quá nên hơi bị “chằn”
Nói xa chẳng ngại nói gần
Năm này mong vợ bớt phần… ki bo
Chồng xin tiền, vợ phải cho
Giỏi chăm tụi nhỏ, giỏi lo việc nhà
Vợ đẹp là vợ người ta
Vợ anh “chằn” mấy vẫn là… vợ yêu.




Trong nhà ngoài ngõ sạch trơn
Nếu không có vợ lờm xờm khó coi
Vợ là tiên nữ của trời
Số anh may mắn được xơi lộc vàng
Đông qua xuân tới rộn ràng
Vợ xinh chúc lại đẹp ngang hoa đào
Giận hờn nhanh tựa mưa rào
Xin đừng rả rích anh ngao ngán lòng
Yêu vợ anh nhớ anh mong
Xin vợ đừng có lòng vòng khảo tra
Việc nhà anh có qua loa
Vợ yêu xin bớt kêu la, ĩ ầm
Tiền lương có cử, có phần
Mong vợ đừng có lục trong, lục ngoài
Khi buồn anh có lai rai
Vợ yêu xin chớ kêu hoài khó nghe
Thương vợ anh chỡ anh che
Xưa nay vẫn thế đừng đe anh mà
Vợ ơi, vợ hởi ! vợ à !
Xuân về chúc vợ bao la túi tiền!





Xuân sang biếc lộc trên cành
Anh xin chúc vợ trẻ xinh nhất nhà
Đi chợ bớt bánh, bớt quà
Nói năng ỏn ẻn, thơ ca suốt ngày
Bạc tiền chật ví, nặng tay
Bớt bài đay nghiến “cô này xinh không”
Dịu dàng giữa đám bạn đông
Đừng luồn tay véo anh gồng mình lên
Chúc em khỏe mạnh, hiền, duyên
Chúc em bớt tính xỏ xiên các chồng
Chúc em môi đỏ mặn nồng
Chứ đừng trợn mắt rồi phồng má lên
Chúc em bớt tính hay rên
Mỗi lần lương lậu không nguyên, không tròn
Chúc em vui vẻ, cười giòn
Để anh cũng bớt ăn đòn mỗi khi
Vợ ơi xuân đến đông đi
Thôi thì chúc vợ mơ gì cũng hên!

HOA THIÊN PHÚ.

THƠ VUI. VỒ ẾCH





Nhái Mẽo anh chàng tưởng ếch ta, 
Chộp nhầm mồm hét úm ba la. 
 Nằm dài thở dốc quần tây bẩn, 
Trỗi dậy lau nhanh giọt lệ nhòa. 

 Thấm thía đời lưu vong đất Hứa, 
 Thèm thuồng giọt nắng ấm quê nhà. 
Cầu mong tổ quốc mau hồi phục, 
Giấc mộng hồi hương không quá xa.

Hai lúa HD 68-75 NJ Mùa cào ... đá năm 2014


THU TRÊN ĐẢO KINH CHÂU

thu tren dao kinh chau

More PowerPoint presentations from SNOWYNGUYEN

Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

CHUYỆN VUI.

                                                           

Ông Cụ lĩnh tiền hưu nên ăn xài rất dè sẻn. Tết sắp đến Cụ Ông mua biếu Cụ Bà toàn hàng "mã" mua tại WALMART, made in China . Thấy Cụ Bà tỏ vẻ không vui , Cụ Ông viết tặng Cụ Bà một vế đối :

Xuaân giaùp ngoï bieáu haøng maõ mong Voï giaø ….ñöøng ngöïa

                                          


Cụ Bà chiều đó bèn nấu một cái lẩu dê thơm phức. Trước lúc dọn lên cho Cụ Ông sơi, Cụ Bà đã ngồi nắn nót viết để đáp lễ cho Cụ Ông :

Teát canh muøi daâng laåu deâ öôùc Choàng laõo……traùng döông.

                                             



Happy New Year !

Thạch Hai Lua NJ

                                                              

Cắt Cỏ





  Giáp sang Mỹ được hai năm , sau khi tốt nghiệp “ Đại Học Máu ” với lời phê “ Học tập tốt , lao động tốt ” cho năm năm đào kinh , gặt lúa , đốn cây và kéo đá bằng xe cải tiến . Giáp đi một mình vì vợ bỏ sau lần thăm nuôi đầu tiên .
  Giáp nghĩ thật chính xác , nếu muốn có chút đỉnh tiền dưỡng già cuộc đời ở Việt Nam , không gì bằng cố đi làm và tiết kiệm .
  Giáp se phòng ở chung với gia đình người bạn . Chiếc xe Truck có mui với ổ khóa chắc chắn , chứa một máy cắt cỏ , một máy tỉa cành cây và một máy thổi hơi cầm tay . Giá tất cả ba cái máy khoảng một trăm Mỹ kim , sau mấy lần chọn lựa ở chợ trời . Hôm ra nghề , Giáp đến gõ cửa nhiều nhà có sân cỏ trên con đường kéo dài chừng hai miles . Kết quả thật không ngờ , ba nhà Mỹ trắng , một nhà thờ tin lành , hai nhà người Ý và một của bà Việt Nam .
  Hợp đồng hai tuần cắt cỏ một lần , Giáp sắp xếp lịch trình xen kẽ nên tuần nào cũng có việc làm thay vì tập thể dục như những người bản xứ dắt chó , hoặc mang mắt kiếng chạy bộ bên lề đường , mồ hôi nhễ nhại .
  Muốn giữ chữ tín để làm ăn lâu dài , Giáp điều chỉnh độ cao , đẩy xe với tốc độ vừa phải , cắt tỉa và hốt sạch cỏ chung quanh , nên chủ nhà nào cũng hài lòng với sân trước vườn sau thoáng đẹp .
  Trung bình mỗi tháng Giáp kiếm được ba trăm đồng về công việc cắt cỏ , đủ trả tiền phòng và thực phẩm . Riêng tiền lương làm hãng thì Giáp để dành .
  Lần đầu tiên đến cắt cỏ nhà người đàn bà Việt Nam , Giáp được biết sơ qua lý lịch : Võ Thúy Phượng , khoảng 40 tuổi , sống với người con trai đang học Dược , do chồng ở California vừa bảo lãnh sang Mỹ thì lại chia tay ngay tại sân bay Los Angeles , sau khi người vợ kế có với chồng của bà hai đứa con , đề nghị , coi như quyết định là sự im lặng với sự đồng  tình của chồng bà . Bà đồng ý chia tay , từ chối nhận số tiền “ bán chồng ” .
  Bà Phượng sang tiểu bang này , theo lời hướng dẫn của một người thân . Bà làm việc tất bật , xong việc hãng , bà chui vào nhà hàng rửa chén , cố làm ra tiền để nuôi thằng con trai ăn học...
 Hôm đầu tiên đến cắt cỏ , nhìn thấy Phượng có nhan sắc , rực rỡ để “ hoàng hôn ” , Giáp lại xúc động , tình nguyện làm giúp Phượng những việc như cắt tỉa sửa lại vài nhánh cây , chậu bông ,hàng rào . Giáp cũng được bù đắp những thức ăn tuyệt vời , nào chả giò , phở , nào bún bò Huế do chính tay Phượng nấu . Phượng và Tuấn , con trai của Phượng , dành cho Giáp những tình cảm đặc biệt .
 Thế rồi , một chuyện xảy đến ngoài sự mơ ước của Giáp , sau khi cùng Phượng lái xe đưa Tuấn ra sân bay về thăm ông bà ngoại ở Việt Nam nhân lúc nghỉ hè , Phượng kề tai nói nhỏ với Giáp :
“ Anh đưa xe anh vào garage của em đi ! ”
  Những cơn mưa đổ xuống hai vùng đất hạn hán từ lâu , những điếu thơm lừng của người cai thuốc hút trở lại , trời đất bị bỏ bơ vơ . Đêm ấy , Giáp đánh thức Phượng nhiều lần , mà lần nào cũng hấp tấp vụng về , như lúc đưa xe Truck vào garage tương đối nhỏ hẹp nhà Phượng .
   Giáp siêng năng kỳ lạ , không như hợp đồng lúc ban đầu là hai tuần cắt cỏ một lần , Giáp lại cắt hàng tuần , có khi mỗi tuần cắt hai ba bận . Tuần rồi Giáp nhận được thư của Phượng để trên bàn trước khi đi làm :
Kansas City , ngày...
Anh Giáp quý mến !
     Phượng suy nghĩ nhiều lần mới viết thư này . Anh và Phượng đều xấp xỉ ngũ tuần rồi . Vả lại , anh thấy đó , em làm hai job... chúng ta nên giữ hợp đồng hai tuần “ cắt cỏ ” một lần , khỏe thì thỉnh thoảng một tuần một lần thôi . Tuần rồi anh “ tỉa ” tới ba lần , cỏ nào mọc cho kịp để anh cắt ? Phượng mong anh coi lại cái máy cắt cỏ , nó cũ và mua ở chợ trời. Em nói vậy , và mong anh hiểu... anh nhé !
Phượng .
Giáp bật lửa châm thuốc , nhả những vòng khói tròn lung linh đuổi nhau bay lên trần . Người bạn chủ nhà bước ra nhìn thấy Giáp , ngạc nhiên hỏi :
- Ủa , tối nay cuối tuần không cắt cỏ cho bà Phượng sao ?
Giáp hớp một ngụm cà phê rồi đáp :
- Bả nói cỏ mọc không kịp cho tao cắt .
Nghe trả lời vậy , người bạn đưa hai tay lên trời :
- Thầy chạy ông rồi !

Tường Lam


Cha không nhận ra tôi à?
.
Hai linh mục đi nghỉ ở Hawaii. Họ quyết định sẽ biến nó thành một chuyến đi nghỉ thực sự bằng cách không mặc bất cứ thứ gì mà có thể chỉ ra rằng họ thuộc giới tăng lữ.
Ngay khi máy bay hạ cánh, họ tới thẳng một cửa hàng và mua một số áo chim cò, quần soóc, dép xăng đan, kính đeo mắt…
Sáng hôm sau, họ tới bãi biển, mặc bộ đồ “du lịch”. Họ đang ngồi trên ghế, thưởng thức đồ uống, thưởng thức ánh mặt trời và phong cảnh trên bãi biển thì một cô gái tóc vàng đẹp chết người để ngực trần và đi ngang trước mặt.
Họ không thể nào không nhìn chằm chằm. Khi cô gái tóc vàng đi ngang, cô ta mỉm cười và nói:
- Chào buổi sáng, thưa cha, chào cha nữa nhé. – Cô gật đầu với mỗi vị linh mục và đi tiếp.
Cả hai vị linh mục choáng nặng. Tại sao mà cô ta lại biết họ là linh mục được nhỉ?
Thế là ngày hôm sau, họ quay trở lại cửa hàng và mua những bộ đồ sành điệu hơn nữa. Ngày tiếp theo hai vị linh mục trong bộ quần áo mới ngồi trên bãi biển và tận hưởng ánh nắng mặt trời. Sau một lúc, lại cô gái tóc vàng để ngực trần hôm trước lại đi về phía họ. Cô ta lại gật đầu với mỗi vị linh mục và nói
- Xin chào cha – và tiếp tục bước đi.
Một linh mục không chịu được nữa và nói.
- Xin chờ một chút thưa cô.
- Vâng, làm sao ạ? – Cô kia đáp.
- Chúng tôi là những linh mục và chúng tôi tự hào về điều đó. Nhưng tôi muốn biết là làm thế nào cô biết được chúng tôi là linh mục khi mà chúng tôi đã ăn mặc như thế này?
- Ơ, cha không nhận ra tôi à, sơ Angela đây mà – cô gái đáp.
.
Mọi quý bà đều thích
.
Có một người đàn bà đi máy bay mang theo một viên kim cương và không biết làm cách nào qua hải quan được.
Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha:
- Cha có gì khai báo không?
Cha cố chuẩn bị nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói:
- Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà mọi quý bà đều thích.
Nhân viên hải quan cười nói:
- Cha vui tính quá! Mời cha qua.
 .
 Lộ tẩy
 .
Trong lễ kỷ niệm tròn 30 năm ngày cha xứ nọ về với xứ đạo, một chính khách hàng đầu của địa phương được mời tới để đọc diễn văn.
Thế nhưng, vì ông ta đến muộn nên linh mục quyết định nói đôi lời với các giáo dân để kéo dài thời gian.
- Các con sẽ hiểu – Ông nói – ta có ấn tượng đầu tiên về xứ đạo này kể từ khi ta nghe lần thú tội đầu tiên ở đây. Khi ta tới đây vào 30 năm trước, ta đã nghĩ rằng mình được bổ nhiệm đến một nơi cực kỳ tệ hại. Người đầu tiên tới phòng xưng tội kể cho ta nghe anh ta đã lấy cắp một cái tivi và khi cảnh sát tới anh ta đã giết người cảnh sát. Hơn thế nữa, anh ta thụt két từ nơi làm của mình và chim chuột với vợ của ông chủ. Các con có thể tưởng tượng là ta cảm thấy thế nào. Nhưng ngày tháng trôi qua, ta dần hiểu rằng không phải tất cả mọi người đều như vậy, và ta có một giáo xứ tốt với toàn những người đáng yêu và dễ thông cảm.
Ngay khi linh mục vừa dứt lời thì chính trị gia tới, xin lỗi vì đã đến muộn. Ông ta ngay lập tức thực hiện bài nói chuyện của mình.
- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên vị linh mục đã tới giáo xứ này. – Chính trị gia nói. – Bởi vì, tôi có vinh dự là người đầu tiên được ngài giải tội.
.

 .
Miễn trả lại
.
Vị linh mục nói với bố cô dâu: “Khi cầm tay con gái đưa cho chú rể, ông nên nói một câu thật ý nghĩa nhé!”
Ông bố vợ vốn là chủ tiệm tạp hóa, khi cầm tay con gái đưa cho con rể đã nói:
- Nhận rồi miễn trả lại nhé!
Cô gái và cha cố  trên chuyến xe buýt
.
Trên một chuyến xe liên tỉnh.1 vị cha cố khả kính ngồi cạnh 1 cô gái trẻ chân dài, đẹp và mặc 1chiếc váy mini hấp dẫn. Không biết  do vô tình hay có chủ ý mà vị cha cố đặt tay lên đùi cô gái nọ. Cô gái duyên dáng quay sang nhẹ nhàng nhắc khéo vị cha đạo:” Thưa cha! cha có biết lời răn thứ 13, trang 164 phần sau trong kinh thánh nói gì không?”. Vị cha đạo giật mình rụt tay lại và làm dấu xin tạ lỗi, xin chúa tha tội! Thực ra ông cũng không nhớ rõ điều răn ấy lắm, về đến nhà ông giở kinh thánh ra xem lại và thấy hàng chữ:” Cố gắng lên con, thiên đường chỉ cách 1 gang tay nữa thôi!!!!!!!!!!!!!!!!”

SƯU TẦM.

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

CHƠI !

                                                                                       
                                                                               



Anh quá bảy mươi vậy sướng rồi, 
Vui đời thất thập đủ chuyện chơi, 
Chẳng ngại nhàn cư đời bất thiện, 
Cảnh trần như thế tựa tiên thôi, 

 Tôi quá sáu mươi hưu vẫn chưa, 
Còn bận sớm hôm chuyện cày bừa,
 Trí tâm từa lưa vì lo lắng, 
Nếu chơi như vậy hẳn chào thua, 

 Thấy anh kể tới nghiệp chơi chim, 
Thất thập như anh thấy có phiền?
 Kinh nghiệm anh khuyên mình ghi nhớ,
 Ngày nào bảy bó thử chơi chim,

 Nếu anh bàn luận thú chơi cờ,
 Tôi thì vốn dỡ bởi thờ ơ,
Lời thơ nữ sĩ Hồ cân nhắc, 
Ví đem thực dụng chắc phải đờ? 

 Giáp Ngọ mang về tới giấc mơ, 
Thành công mọi sự đến bất ngờ, 
Chúc anh vui viết thơ nhiều nữa, 
Tết về phước lộc tới khỏi chờ.


VÂN NGUYỄN. JANUARY 26TH, 2014. VIẾT HỌA BÀI THƠ” CHƠI”. KÍNH TẶNG ANH TRƯƠNG NINH (HOÀI VIỆT), NAM CALI.
VUI LÒNG CLICK PLAY ĐỂ NGHE NHẠC.

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2014

TẾT SỚM !


                                                               


Họp mặt Hoàng Diệu tại Sài Gòn năm nay tổ chức vào ngày 5/1, như thường lệ cũng tổ chức mời Thầy cô, đồng môn hiện ở Sài Gòn và Sóc Trăng.

     Năm nay tôi được làm anh phó nhòm cho chị Vân, chị Thúy ( 64-71) và Sơn Liêng, Ngọc Dung,  Việt Hoa ( 65-72) chúng tôi chụp rất nhiều ảnh kỷ niệm,  từ ngoài quán cà phê tới khi vào trong sãnh tiệc của nhà hàng Rose,  thật tình mà nói mấy chị nầy đã làm cho không khí ngày họp mặt Hoàng Diệu Sài Gòn năm nay thêm phần sinh động hơn. có lẽ nhờ tiếng cười xen lẫn vài câu bông đùa vu vơ của ai đó ! khi nhìn mấy chị nầy vừa cười duyên làm dáng lúc chụp hình…thôi thì đủ kiểu, lúc thì ngã người vào nhau, khi thì choàng vai nhau âu yếm ! thật vô tư trong sáng,  thể hiện thật rỏ nét  cái chất học trò ngây thơ của mấy chị.  Có thể nhờ vậy mà cho đến bây giờ mấy chị mình vẩn còn xinh xắn như ngày xưa hòang thị;  chã trách cho Anh Quận ( 64-71) đã thường gọi mấy chị nầy là tứ đại mỹ nhăn, làm mấy chị mình bối rối e thẹn ! chối lia chối lịa, (  nhưng lại thầm khen anh Quận mình là có cặp mắt thẩm mỹ !! ) rất tiếc anh Quận đã mất trước ngày họp mặt Sài gòn một tuần, anh không còn kịp dự ngày họp Sài gòn theo thông lệ… lúc anh Quận mê man được đưa từ Sóc trăng  vào bịnh viện Chợ rẩy tại Sài gòn tôi và Huỳnh Phương Nam,  có vào thăm và  tôi là người đẫy xe, khiêng đở,  bóp bóng dưỡng khí,  cũng như cùng vào phòng chụp citi…chụp X quang với  anh Quận, dù là  một việc làm nhỏ của mình cho anh, nhưng dù sao đi nữa nó cũng là một an ủi  khiến cho mình đỡ phải áy náy khi không thể về thắp hương và đưa tiển anh lần cuối.
                                                                                 


Trong sãnh tiệc họp mặt lúc nầy tràn đầy tiếng cười vui,  lời thăm hỏi của trò với Thầy,  hòa cùng tiếng hát, say sưa đắm hồn mình vào dòng chảy ngập tràn yêu thương ấy, chúng ta sẽ tạm quên đi những nhọc nhằn trong cuộc sống đầy đua chen danh lợi nầy, chúng ta được biến mình thành một học sinh ngày xa xưa ấy ! và chúng ta thấy cuộc sống nầy vẫn đẹp, vẫn rất đáng sống.  Cám ơn tất cả đã dành cho nhau những giây phút thật tuyệt vời trong ngày họp mặt năm nay,  cám ơn tất cả các bạn đã cho nhau nhiều kỷ niệm đẹp !  cám ơn công sức của BLL Sài Gòn đã tạo ra một sân chơi Hoàng Diệu tại Sài Gòn ngày hôm nay ! những lần gặp gỡ nầy sẽ là chất keo nhằm gắn kết tình thầy trò, tình đồng môn của chúng ta,  những người con Sóc Trăng,  những cưu học sinh trường Hoàng Diệu ngày càng bền chặt hơn. Tôi đã hòa mình vui chơi từ 9 giờ sáng và cuối cùng luyến tiếc chia tay  với Phong, Trương, Tài…( HD 82-85 ) chấm dứt tập 3 lúc 21 giờ.

Sáu giờ sáng ngày 11/1/2014 tôi lên xe đò về Sóc trăng như đã hẹn trước với Cẩm Chức ( từ Australia về ) chúng tôi sẽ  tổ chức một buổi họp bạn NK 66 -73 tại Quán Hưng lúc 14 giờ,  đến ST khoãng 11 giờ tôi về nhà ông Sui dùng cơm và nghỉ ngơi; định khỏang 13 giờ sẽ đến điểm hẹn sớm xem nơi nầy chuẩn bị ra sao ? ngay lúc nầy anh Nam ( HD 60-67 cũng từ Australia về ) điện thoại rủ tôi đến Quán 105 dùng cơm với anh, thật trùng hợp ! vì anh chị NK 64 -71 cũng tổ chức tiệc kỷ niệm 50 ngày vào trường Hoàng Diệu tại đây.

Đến nơi, tôi đang tìm bàn của anh Nam, thì tứ đại mỹ nhăn kêu vào ngồi chung, chưa kịp ngồi,  thì thầy Tâm,  thầy Nhiếp… gọi lại uống với thầy  1 ly….tôi ngồi thăm hỏi hai thầy vài câu và đến với tứ đại mỹ nhăn, định chụp cho mấy người đẹp nầy vài pô hình thì chợt nhớ tùa Hia có cho hay là Bạch Tuyết ( HD 67-74 ) và ông xã là anh Quan ( HD 64 -71) cũng có ở đây….và đúng như thế tôi nhìn thấy Bạch Tuyết, anh Quan và Ngọc Thạch ( 67-74).

Thế là tôi, Thạch, Anh Quan, Bạch Tuyết cùng chụp vài tấm hình kỷ niệm, vì chúng tôi cùng trong nhóm ĐBSCL,  thăm hỏi nhau vài câu….nói chuyện với anh Dũng, anh Hào, anh Công, anh Trấn ( HD 64 -71) mừng rỡ gặp lại Hoàng Cúc ( 65-72 cũng từ Australia về ) có lẽ chị Hoàng Yến bận đi đâu đó nên tôi không gặp, nơi đây hôm nay rất đông anh chị từ Australia về dự với anh chị còn sinh sống tại Sóc trăng… nhìn lại  thì cũng chẳng ai xa lạ,  vì tất cả đều là đồng môn đồng hương cả  không hẹn mà gặp ! tôi có duyên được tham dự tiệc kỷ niệm 50 năm ngày vào trường Hòang diệu của anh chị NK 64 -71 tại Sóc Trăng.

Chợt anh Nam lại gọi ĐT lần nữa hỏi tôi đã đến chưa ?  tôi vội chào Thầy,  chia tay anh chị em tại đây và không quên mời một số anh chị em đến chung vui với NK 66-73 vào lúc 14 giờ tại quán Hưng.  Vào bàn phía  bên trong tôi  gặp anh Nam và các anh NK 60-67 tại đây có Chức, Phương, Nguyệt, Chi Lăng… làm thủ tục vài ly bia,  hàn huyên tâm sự đến 13 giờ 30  tôi và Chức, Phương, Nguyệt,  từ giả để đến Quán Hưng dự tiệc họp mặt của NK 66-73 của chúng tôi...
                                                                 


Trên đường đến quán Hưng, điện thoại của nhóm  66-73  gọi hối liên tục… có lẽ những bạn nầy nôn nóng gặp lại bạn học ngày xưa đã cách xa nhau gần 40 năm, Ngọc thì từ Cống đôi xuống, Lý Lái thì từ Kế Sách lên… tất cả chúng tôi đều nhận bíết rằng thời gian dành cho tình bạn không còn nhiều nữa ! chúng tôi đã dành quá nhiều thời gian vật lộn với cuộc sống để tìm kế sinh nhai. Tạm gác những thứ ấy sang một bên để  bây giờ chúng tôi sẽ là những nam sinh phá phách, những nữ sinh e thẹn, thơ ngây ngày xưa còn dưới mái trường Hoàng Diệu; chỉ khác một chút là bây giờ có những cặp kính già, những mái tóc bạc, những vầng trán hơi nhăn, những cái lưng đã bắt đầu còm ; dấu ấn của một thời bon chen danh lợi, cơm áo gạo tiền.

                                                              

Thế là những ông bà nội ngọai, lần lượt ôm chặt lấy nhau, có những nụ cười và cũng có những giọt lệ đón mừng ngày hội ngộ, xúc động nhất có lẽ là Cẩm Chức… những e dè, những ngăn cách thường tình đã nhường chỗ cho tình bạn trong sáng vô tư của chúng tôi có dịp bày tỏ. Thắng đã chuẩn bị thật chu đáo một phòng tiệc riêng, có Karaoke, đặc biệt hơn trước cửa phòng là một bảng đứng với dòng chữ thật hay của  anh chị em HD 66-73 đón mừng Cẩm Chức Hoàng Diệu Australia về thăm quê hương Sóc Trăng. Vậy là có chỗ chụp hình ngay và anh phó nhòm Thắng có dịp trổ tài chụp hình và sẽ đói vì quên ăn uống. Chắc tên nầy no vì hôm nay bạn bè đông vui quá mà !
                                                                                 
                                                                             

Dịp nầy tôi lấy chai rượu vang của Snowy Nguyễn ( HD Âu châu ) đã tặng,  ra chiêu đãi bạn bè… Cẩm Chức  thêm một chai rượu mạnh và một chai rượu nếp than mời bạn bè cùng uống !  tính lại thì lần nầy HD 66 -73 họp mặt cũng hòanh tráng lắm,  uống rượu mừng từ Âu Châu, từ Australia, cho đến rượu nếp than,  vậy là tây ta có đủ cả. Thắng  say sưa trổ tài làm phó nhòm, có lẽ Thắng sợ không ghi lại kịp những khoảnh khắc tuyệt vời của tình bạn đáng trân quý nầy chăng ?

Lúc nầy Anh Nam ( HD 60-67), Ngọc Dung ( HD 65-72), Như ( 66-73), Lực ( 68-75) và cuối cùng là Hoàng ( HD 66-73) đã đến, cuộc vui của chúng tôi lại thêm sinh động… dành nhau chụp hình chung, giải quyết hết hai chai rượu ngọai trong phút chốc, có lẽ quá vui  làm cho chúng tôi uống rượu không biết say hay chăng ?  thăm hỏi trò chuyện, nhắc cho nhau nghe những kỷ niệm vui buồn, những thăng trầm của cuộc sống của từng người bạn… cười vang khi nhắc chuyện phá phách ngày xưa, hay sâu lắng, hồi tưỡng một chút khi nhắc đến một vài đồng môn không còn nữa ! ngậm ngùi với hoàn cảnh khốn khó, bất hạnh của một người bạn. Sau vài ly xã giao Lực xung phong thay chức phó nhòm cho Thắng,  chúng tôi  hơn 20 người của mấy thế hệ trường Hoàng Diệu, từ nhiều nơi tề tựu về đây để vui chơi cùng nhau, không còn ranh giới giữa thứ bậc xã hội, không còn trong nước ngoài nước… giàu nghèo nữa… ở đây chỉ có tấm chân tình của những người đã từng sống tại Sóc Trăng, những người từng học chung dưới mái trường Hoàng Diệu, hôm nay tề tựu về đây để cùng sưởi ấm, chia ngọt sẽ bùi với nhau mà thôi !

                                                                 

Phần ca hát chắc chắn không thể thiếu ! lần nầy tôi lại gặp đối thủ ham ca hát Lý Đại Lượng ( lần trước gặp bài ca hai thằng đều thích nên dành hát với nhau quá trời ) Cẩm Phương ca rất hay, lại hợp gu nhạc với tôi…. Dung, Hoàng, Như… cũng không chịu thua kém ở mục nầy, song ca đơn ca đủ cả như đang thi văn nghệ trong trường ngày xưa ấy!

                                                                    

Hình như thời gian trôi qua rất nhanh, hay là mình nghĩ vậy ?! mỗi người trong chúng tôi vẩn còn nhiều việc phải làm… và thế là… ngậm ngùi… nuối tiếc phải chia tay thôi !! những cái  hẹn cho lần sau, những bàn tay siết chặt bàn tay không muốn rời xa ! … hãy buông tay nhau đi các bạn trong phút chia xa !  vì chúng ta sẽ còn gặp nhau nữa ! nếu chúng ta muốn như thế  ?  quá xúc cảm trong niềm vui hôm đó, mấy ngày sau trên FB Lý Lái đã có mấy vần thơ:
Đồng môn họp mặt quê nhà,
Đón Xuân có rượu thật là quá vui,
Cụng ly chụp ảnh lu bù
Sáu mươi cứ tưỡng như là đôi mươi.

                                                                 



Trên đường cùng Chức, Phương, Nguyệt... đi thăm một người bà con tại Sóc Trăng thì được ĐT của nhóm Hào, Phúc… rủ đi nhậu tiếp, thật sự lúc nầy tôi đã quá mệt, đi từ 4 giờ sáng từ Sài gòn về đây, rồi cứ uống cứ hát ca thật sự thấm mệt rồi,  nhưng nghĩ  lại lâu lắm mới có dịp về ST, bạn cũ gặp nhau, thôi thì cứ vui với nhau cho thỏa hết thâm tình, lần nầy Hào có chở bà xã đi theo để giới thiệu với chúng tôi…tiếp tục cuộc vui dây dưa tới 21 giờ, tôi và Chức chia tay các bạn để trở về Sài Gòn… Tôi nhờ Ngọc chở tôi về nhà em gái tôi trên quốc lộ 1,  tại đây tôi sẽ đón xe về Sài gòn… và tôi về đến Sài gòn lúc 3 giờ sáng ngày 12/1  lúc nầy chính là lúc Chức và anh Nam, Nguyệt bắt đầu từ ST lên về lại Sài gòn.

Sáng ngày 14/1 nhận ĐT của Vạng ( 68-75 ) hẹn cùng ăn cơm với Phúc ( HD 67-74) về từ Canada, chị Hạnh ( 64-71) nhờ tôi mời Anh Nam, Chức, Thanh Quyên  cùng dự….Anh Nam và Chức từ Bình dương về chờ tôi tại khách sạn bên Quận 1 cùng đi sang Quận 7 dự tiệc, câu chuyện cũng xoay quanh về trường,  về Thầy, về bạn…tôi biết Phúc qua nhiều bài viết trên các trang web, bài viết của Phúc rất phong phú về thể lọai, phong cách viết của Phúc rất sâu sắc nhưng luôn tôn trọng sự thật không thiên vị, không định kiến; bài sưu tầm có giá trị về mặt khoa học nhưng cũng rất gần với đời sống, tôi và Phúc  bàn luận nhiều về phong cách viết của nhau, cũng như chuyện vui buồn khi bị phê phán về bài viết của mình…chúng tôi  chia tay với nhau ở đây sớm !?

                                                                   

Về  tới khách sạn bên Quận 1 tôi định lấy xe về, nhưng anh Nam lại rủ đi ăn mì !!? xong xuôi anh Nam lại rủ uống cà phê, nối lại những câu chuyện bị dang dỡ lúc nảy trong bàn tiệc… đêm khuya xuống,  trời càng lúc càng lạnh, anh em chúng tôi thả bộ trên đường Hai bà trưng tìm được một quán cà phê bên vĩa hè, nhâm nhi ly cà phê ôn lại chuyện đã qua.

Vòng vo luẩn quẫn cuối cùng những mẫu chuyện  lại chuyển về đề tài ngày xưa còn đi học ở trường Hoàng diệu Sóc trăng…vừa cười vui chúng tôi kể cho nhau nghe những kỷ niệm của những ngày còn đi học, anh Nam nhắc lại chuyện vui buồn ngày xưa trong nhóm bạn của mình và tất nhiên trong có những mối tình học trò thật ngây ngô và vụng dại của mấy anh.

Gần 0 giờ, tôi Chức và Nguyệt từ giả anh Nam ra về… về đến nhà là 1 giờ sáng của ngày 15/1 tôi vẩn không ngủ được ! tôi thức và miên man suy nghĩ về những tấm chân tình của anh chị em đồng môn Hoàng Diệu đã dành cho tôi và cho nhau ! tôi không có phóng đại đâu anh chị em, nhưng thật sự ít có trường nào tạo được một truyền thống nghĩa thầy tình bạn thâm sâu như trường Hoàng Diệu mình cả ! Qua bài viết hơi thô thiển nhưng thật chân tình nầy, cho tôi nói lời cám ơn tất cả anh chị em đã giúp đở cho tôi được những giây phút sung sướng thật tuyệt vời nầy !

Cám ơn tất cả đã cho tôi một cái Tết sớm, thật thú vị, thật đáng nhớ tràn đầy nghĩa tình của đồng môn Hoàng Diệu! cuối cùng tôi lại nhớ một câu nói rất hay và ý nghĩa “chúng ta chỉ thật sự hạnh phúc khi chúng ta chịu chia sẽ hạnh phúc với mọi người “.

 Viết cho đồng môn trường Hoàng Diệu Sóc Trăng.                              


 Nguyễn Thành Khánh HD 66 - 73
CHÀO MỪNG QUÝ THẦY CÔ VÀ ĐỒNG MÔN TRƯỜNG HOÀNG DIỆU SÓC TRĂNG THAM QUAN, ỦNG HỘ HOANGDIEUTRUONGXUASAIGON.BLOGSPOT.COM. CHÚC THẦY CÔ VÀ ANH CHỊ EM NHIỀU SỨC KHỎE, THÀNH CÔNG TRONG CÔNG VIỆC.